Trang mở đầu

Xin cám ơn bạn đến thăm nhà.

Ở đây không có cảnh:

… Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa,
Ao sâu nước cả khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà…

(Nguyễn Khuyến)

Nhà nghèo nhưng tấm lòng rộng mở. Có cam mời cam. Có mít mời mít. Có gì xin mời nấy.

Cây trái chín đã lâu nhưng đành bỏ lăn lóc, vì không có nơi cất giữ. Thành thật cám ơn chị lethy vì tiếc của nên đã bỏ công xây vựa cho chứa free!

Khu cây trái gồm có:

  • Vườn mơ : Niềm tin
  • Vườn mít : Thời sự
  • Vườn hồng : Thơ
  • Vườn đào : Ký
  • Vườn cam : Văn

Với tâm tình vườn quê, chân đất, xin mời bạn dạo chơi. Chua cay xin quăng lại. Ngọt bùi hãy mang theo.

Trân trọng.
hophubong_sign1

Đường Thiên Lý

Tôi đã nhiều lần, lái xe một mình trên đường dài. Cứ mỗi lần nhìn thấy một chiếc U-haul kéo theo phía sau một chiếc xe con, tôi luôn mang cảm giác buồn. Cái buồn nó đến rất tự nhiên. Có liên hệ gì giữa người nào đó đang lái chiếc U-haul với tôi không? Tiếp tục đọc

Sống Như Thực Vật

Nơi thành phố tôi đang ở, có một sự kiện đang làm sôi nổi dư luận cả nước trong những ngày qua. Sự kiện nầy liên quan đến thực tế đời sống của mọi người, và cũng đã tốn kém không biết bao nhiêu thì giờ, tiền của, công sức của bao nhiêu người, suốt trong 7 năm qua! Tiếp tục đọc

Sông Đã Theo Người

Lần đó chúng tôi dừng quân ở xã Phước Thiền. Vừa qua khỏi chợ Phước Thiền rẽ trái là xuống nơi đóng quân của một đơn vị thuộc sư đoàn Mãng Xà Vương của Thái Lan, còn đi thẳng là vào quận Nhơn Trạch. Đoạn từ Phước Thiền đi Nhơn Trạch rất nguy hiểm vì thường bị Việt cộng phục kích, đắp mô. Đặc biệt là ở khúc quành Nhà Mồ và xóm Hố. Khu nhà mồ được xây cất kiên cố theo kiến trúc Âu châu, nhà lồng khá lớn và đẹp, lại nằm ngay ở điểm quẹo cho nên một tay súng núp ở đây là có thể quan sát, chọn lựa con mồi từ khá xa. Khi đến chỗ khúc quành, cho dù chạy xe gắn máy cũng phải chậm lại, chờ đến lúc đối diện là chỉ việc lảy cò! Có bắn dở thì con mồi cũng bị thương chứ không thể trật và không cần đến phát thứ hai, sau đó chạy ngay vô rừng phía sau lưng vì đồn Bến Cam của địa phương quân cách đó không xa. Tiếp tục đọc

Ở Nơi Đó Rất Cao

Những tiếng cuối cùng của mẹ tôi gần như chỉ còn thều thào: Con phải quyết định! Rồi mẹ tôi yên lặng nằm quay mặt vô vách. Tôi trở lại giường, nằm thao thức. Đôi mắt ráo hoảnh cứ trân trối nhìn lên trần mùng. Đêm như dài vô tận và yên lặng cách đáng sợ. Tôi nghe rõ từng tiếng thạch sùng, tiếng chim vạc kêu rời rạc trong đêm. Bên phía giường mẹ tôi thì gần như hoàn toàn yên tỉnh nhưng tôi biết chắc mẹ tôi không thể nào ngủ được. Mẹ không thể ngủ trong một tình trạng căng thẳng như vậy! Có thể những dòng nước mắt đã làm ướt đẫm áo gối của mẹ. Sức mẹ tôi đã cạn kiệt. Mẹ đã cố gắng để giải thích cho tôi nên ở lại hay ra đi. Mẹ có thể quyết định thay cho tôi nhưng mẹ nói mẹ không muốn. Tiếp tục đọc

Cơn Mưa Mana

Khác với mọi khi, sáng hôm 12-8-2007 tôi đến nhóm tại một nhà thờ nhỏ sớm hơn thường lệ, gặp lúc Hội Thánh đang “ăn nửa buổi”(1). Đon đả những chào mời, han hỏi. Không khí khá nồng ấm cho dù lâu lâu tôi mới ghé lại. Tôi thường đến mỗi Hội Thánh đúng giờ hoặc trễ hơn vài phút, khi mọi người đã sẵn sàng vào lễ, cho nên rất ít khi có thời gian để tâm tình. Hôm nay, qua những han hỏi, trao đổi, tôi biết là sau lễ sẽ có một số người đi Orlando để tham dự lễ dâng nhà thờ mới (mua) lên Chúa. Khá bất ngờ, nhưng không hiểu sao tôi có ngay quyết định là sẽ tháp tùng một ai đó “cho vui”, điều nầy rất hiếm với tôi. Tiếp tục đọc

Cây Đàn Bị Bỏ Lại

Khi một hài nhi cất tiếng khóc chào đời, mọi người đều vui mừng và ngay tức khắc, người mẹ quên hẵn cơn đau đớn thân xác . Mọi người quanh đấy biết rằng nhân loại đã có thêm một người! Một sự sống mới bắt đầu! Cha mẹ vui mừng . Ông bà vui mừng . Mọi người chúc tụng nhau!

Cũng em bé nầy, 50, 60, 80 . . mươi năm sau, một ngày nào đó không biết trước được, sẽ vĩnh viễn từ bỏ thế gian nầy! Lúc đó sẽ có những giọt nước mắt tiếc thương, những đóa hoa tiễn biệt! Tiếp tục đọc

Trái tim người Amish-Việt Nam

Buổi sáng (6-10-06) tôi ngồi đọc tờ báo bên tách cà phê. Bên ngoài mùa thu đang về. Khí hậu đang nóng bức bỗng dịu hẳn xuống. Qua khung cửa sổ, ánh sáng đã trong vắt, dù trời mới vừa rựng sáng. Những cành lá xao động nhẹ nhàng. Bức ảnh “Mother Nature is just show-off” trên báo, có một cặp vợ chồng đang chèo con thuyền nhỏ trôi lờ lững giữa sắc lá muôn màu trên một dòng suối tại Turner, ở Maine. Đẹp đến vô cùng! Tiếp tục đọc